26.3.12

Mất mũ

1234 nguời Touran, vốn nhìn như một trang kiệt sĩ bởi chân đi dép cao su, đầu đội mũ bảo hiểm. Ai cũng công nhận điều đó.

Một hôm do đi thanh sát quá đà, ổng về khí muộn. Ra đến chuồng ngựa thấy mất tiêu đâu cái mũ. Rõ cái đó màu đỏ chót như huyết dụ, có cái luỡi trai cong tớn lên, nhìn đáo để tợn, lại thêm dán mạc có mấy chữ HianShuChao gì đó, oách thế cơ mà.

Thấy 1234 cứ tần ngần, hết đi quanh con ngựa lại ngồi nghếch chân lên mà ra vẻ băn khoăn khó tả, Bật Mã Ôn mới đến khuyên:

- Thôi, cái đó giờ vỉa hè đầy, thiếu gì mà kiệt sĩ cứ lăn tăn. 50K là ta có nó.

1234 thong thả nói:

- Ông hiểu gì. Ta mà phải xoắn với cái mũ 50k bọ à?

Bật Mã Ôn hỏi:

- Thế hay ông sợ tụi thảo khấu dọc đường?

1234 lại thong thả nói:

- Thảo khấu dạo này mọc lên như nấm, nhưng có núp lùm xông ra, ta chỉ cần dí cái bằng thâm niên giữ ngựa 8 năm của ta ra là tụi nó sợ không mọc thêm 1 cẳng nữa cho tròn 4 mà chạy ấy chứ.

Bật Mã Ôn sốt ruột:

- Thế sao không té mịa cho rầu, ngồi đây mà gì?

1234 cúi ngẫm nghĩ mãi, đoạn từ từ ngẩng lên bảo:

- Ta là đang không hiểu, ai sẽ nghe ta nói câu này: Tiên sư cha nhà nó!

Nó giấu quả lắc

Thiên Di tự hào khoe với mẹ:

- Mẹ này, anh Thiết Hoa rất yêu con.

- Làm sao con có thể biết được điều đó? - Mẹ Thiên Di nhíu mày hỏi.

- Mỗi lần chúng con ôm nhau, con đều nghe thấy tim anh ấy đập thình thịch.

- Hãy coi chừng, con gái ngốc nghếch của mẹ. Trước đây, mẹ từng bị mắc lừa cha con, ông ấy đã giấu đồng hồ quả lắc ở trong người đấy!

Uống tiếp không con

Lanhdien nhậu về đứng trước cửa nhà say đến nỗi không nhớ tên vợ, cứ gọi “Ấy ơi, ấy ơi!”. Vợ trong nhà nghe giọng say rượu, lại không gọi rõ tên nên không thèm mở cửa. Bí quá, Lanhdien rút “alô” gọi cho ba vợ:

- Alô, cha đấy à? Cha cho con hỏi con vợ con nó tên gì dzậy?

- Mày làm gì mà quên cả tên vợ mày dzậy hả? - Ba vợ Lanhdien cằn nhằn trong điện thọai.

- Con đi uống rượu về say quá nên quên mất. Bây giờ vợ con nó không mở cửa cho con dzô nhà.

Ông ba vợ Lanhdien tỏ vẻ thông cảm:

- Thế à? Đến tên má vợ mày tao còn không nhớ nữa, huống hồ là tên vợ mày. Đang đứng ngoài đường à? Tao cũng thế thôi! Đi uống tiếp không con?

Sợ bị gãy

Giờ nghỉ trưa ở công sở.
Trong lúc mọi người rủ nhau đi ăn uống thì Hồ Thiết Hoa cứ đi qua đi lại, dáng vẻ bồn chồn. Thấy vậy, Dự Long liền lại gần hỏi han:

- Có chuyện gì vậy?

- Hôm nay tớ cứ như bị ma ám ấy. Buổi sáng đánh răng thì tớ làm gãy bàn chải. Lát sau, tớ lại làm gãy dao cạo khi cạo râu. Lúc khóa cửa đi làm tớ đánh gãy chìa khóa. Tới văn phòng, tớ vừa sờ vào nắm đấm cửa thì nó rụng luôn ra.

- Hay là cậu về nhà nghỉ đi! - Dự Long khuyên.

- Không cần. Tớ có mệt mỏi gì đâu. Vấn đề là ở chỗ tớ "mắc" quá nhưng không biết có nên đi tiểu không.

Dự Long vỗ vai Thiết Hoa ân cần:
- Ấy dà, cậu là Hồ (Keo) Thiết Hỏa mà lo chi, bất quá gãy thì... dùng keo gắn lại. 010

Tương lai hình gì

Để hiểu học trò hơn, cô giáo buctuonghoa bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình.



em 1234 vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công,

em ngạo thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ..


. Riêng em gái thiendi để tờ giấy trắng nguyên, cô hỏi:

- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?

thiendi băn khoăn đáp:

- Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?

21.3.12

Cơ man nào là tiền

Trong chiến luỹ, để động viên binh lính, chỉ huy trưởng thiethoa treo thưởng:

- Cứ mỗi tên địch bị hạ các cậu sẽ được thưởng một quan tiền.

Vài giờ sau, tân binh longhoaho lập cập bò vào báo:

- Thưa xếp... chúng... chúng ta sắp giàu to rồi, quanh công sự cơ man... là...là "tiền"!

Ta thà sụp mạng

Dại sư Cà Phê Sữa muốn đi bước nữa, bèn tới gặp Hồ Thiết Hoa, năn nỉ Thiết Hoa tìm giới thiệu cho chàng ta 1 cô người yêu tốt bụng để về chườm bụng cho chàng ta những khi đau bụng. Thiết Hoa lặn lội trên net trong vòng 1 tuần, tìm được bảy nàng như sau:
Nàng 1 - Con gái kiểu internet : rất khó truy cập, nhưng khi truy cập rồi thì khó mà logout.
Nàng 2 - Con gái kiểu server : thường rất bận, nhất là những khi cần.
Nàng 3 - Con gái kiểu Windows: chẳng biết làm gì ra hồn nhưng nam giới không thể sống thiếu họ.
Nàng 4 - Con gái kiểu RAM: chỉ cần bạn rời khỏi họ là họ quên bạn ngay.
Nàng 5 - Con gái kiểu HDD: nhớ rất dai nhưng khi hỏng thì khó mà cứu.
Nàng 6 - Con gái kiểu Screensaver : chỉ nên trò chuyện trong giây lát.
Nàng 7 - Con gái kiểu CDROM : Quảng cáo tốc độ 52x nhưng thực chất chỉ chạy được 24x.
Dại Sư nhìn qua profile các nàng 1 lượt ... rồi tuyên bố: "Thôi, ta thà sụp mạng".

Vừa ăn đến đó

Hôm nay quán xôi của cô chủ Lenne vừa thêm món Cháo cá lóc.
Đến khi Dự Long ghé kêu thì đã hết, được biết }{ồ Điệp Khách là người cuối cùng kêu món đó.
Trên bàn }{ồ Điệp Khách còn cơ man nào là đồ ăn, nhìn }{ồ Điệp Khách ăn xong mà có vẻ như tô cháo còn nguyên, Dự Long thương lượng:

- Huynh đài này, huynh có định ăn nữa không?
- Không!
- Huynh đài có thể bán cho tại hạ tô cháo này không?
- các hạ cứ tự nhiên dùng miễn phí, tại hạ trả tiền cho nó rồi!

Không nói nhiều, Dự Long đem tô cháo về bàn và ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô cháo.
}{ồ Điệp Khách liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm :

-Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.

Bóp méo sự thật

Lão Sữa dẫn một tiểu cô nương ngồi rù rì trong công viên. Tiểu Cô Nương thỏ thẻ:
- Sữa ca ca, muội cảm thấy không tự tin vòng 1 của mình lắm. Hay muội đi nâng nhé!
- Không, cái này thì huynh phản đối. Hãy tôn trong sự thật đi muội!

Lát sau vị Tiểu cô nương cằn nhằn
- Sữa caca, sao caca cứ bóp méo sự thật hoài thế! Nhột chết đi được!

Bắt được nhiều tù binh

lanhdien đến cửa hàng bán đồ tạp hóa để tìm loại thuốc trừ gián đặc hiệu.

Chủ cửa hàng là diennhat trao gói thuốc cho lanhdien và nói với giọng hả hê:

- Ông yên tâm, thứ thuốc này có tác dụng xua gián trong nhà sang "chiến đấu" với gián nhà hàng xóm. Đảm bảo nhà ông sẽ không còn bóng dáng một con nào.

Mấy hôm sau, lanhdien trở lại tiệm, diennhat hỏi:

- Thế nào, thuốc công dụng chứ?

- Vâng! Lũ gián nhà tôi chiến đấu rất hăng và bắt về cơ man là tù binh

Em ở bên pháo binh

Cô hoa hậu Minh Thy dẫn đầu đoàn phụ nữ hậu phương đi thăm các thương binh ở quân y viện. Đến bên giường của chiến sỹ aydada, cô hỏi:
- Nhiệm vụ của anh là gì?
- Giao liên.
- Vậy thì em hôn lên "đôi hài vạn dặm của anh" - Nàng nói rồi hôn lên bàn chân anh lính. Tiếp đó, "cô tiên" đến giường bên hỏi MrCafeSua:
- Còn anh?
......- Sĩ quan tham mưu.
- Ôi, cho em hôn "bộ tổng tham mưu" của anh!
Hôn lên trán chàng sĩ quan xong, qua giường kế tiếp, cô hoa hậu dạn dĩ nựng yêu:
- Nào, chàng trai dũng cảm, hãy nói cho em biết binh chủng của anh?
Cậu lính trẻ }{ồ Điệp Khách hoảng hốt co đầu gối lên bụng, mặt đỏ bừng, lắp bắp:
- Em... em xin chị... đừng... Em ở bên... pháo binh.

Cái chăn đâu rồi

Lãnh Diện Sư Phụ là một giáo viên đê tiện tài năng, Và bao giờ bài giảng của sư phụ LanhDien cũng có phần dẫn nhập rồi mới giới thiệu tựa bài, đại loại như:
“Trăm năm trăm cõi người ta
Đã sống thì phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người Tàu
Đã sống thì phải hít vào thở ra.
...Hôm nay chúng ta học bài Hệ hô hấp”.

Lần nọ, LanhDien chuẩn bị dạy tới bài “cái mền” (cái chăn). Ngẫm nghĩ chán chê, LanhDienSP hỏi học trò:
- Hàng ngày, ngoài ăn uống ra, chúng ta còn phải làm gì?
Cả lớp đáp:
- Dạ, ngủ ạ.
Thấy đúng ý, thầy hỏi tiếp: - Thế chúng ta ngủ ở đâu?
- Dạ, trên giường. - Thế giường có gì?
- Dạ, có.. nệm ạ.
Thầy giáo hơi bực mình, nhưng nghĩ chắc là sắp tới gối mền rồi, bèn hỏi đệ tử ruột TieuChieu:
- Vậy trên nệm có gì? (ý là trên nệm có chăn á)
... - Dạ, mẹ em.
- Vậy trên mẹ em có gì?!! (ý là trên nệm có chăn á) 004
- Dạ… ba em.
Mất kiên nhẫn, LanhDien đập bàn hỏi:
- Vậy cái mền nhà koan đâu rầu ? 033
- Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi! - !!! Laugh

Không muốn thấy thầy đứng 1 mình

Thầy Lục Tuyệt rất quan tâm học trò của mình. Một hôm, thầy ra sáng kiến sẽ kèm riêng những em học dốt, bèn nói:
- Em nào cảm thấy mình học dốt, không tiếp thu được bài giảng thì đứng lên...
Cả lớp ngồi yên, mãi sau thấy bé Perfech lặng lẽ đứng dậy.Thầy Lục Tuyệt mỉm cười nói.
- Perfech em rất dũng cả...m, tại sao em lại cho là mình học dốt.
- Thưa thầy, thầy đừng hiểu nhầm ý tốt của em, chẳng qua em không muốn thấy thầy đứng một mình thôi!

Bò đực làm tốt hơn

Một ngày TieuChieu trốn học. Hôm sau đến trường, cô giáo ThienDi hỏi:
- Hôm qua em làm gì mà không đến trường?
- Em dẫn con bò cái của Suphu LanhDien đến chỗ con bò đực...
- Sao Sp LanhDien của em không làm được à?
- Dạ...SP em thì làm cũng được, nhưng bò đực làm tốt hơn chứ...

16.3.12

Mở cửa sổ không được

1234 thường ngồi chung xe buýt với TieuChieu. Một hôm, 1234 lấy hết dũng cảm dúi cho TieuChieu một mẫu giấy, trên giấy viết:
"Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẫu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì bạn hãy vứt nó qua cửa sổ".
Một lúc sau TieuChieu chuyển lại mẫu giấy cũ, 1234 vui mừng mở r...a xem, trên giấy viết:
"Cửa sổ mở không được".

Thiết Hoa và Thiên Di – Một tháng sau ngày cưới

Cô vợ Thiên Di lúi húi nấu nướng trong bếp, chú chồng Thiết Hoa ngồi phơi bụng uống bia ngay phòng khách, đợi cơm.
Bỗng chó sủa oang oang.
Thiên Di: Chó thì sủa hết cả hơi. Anh không ra coi thử, còn ngồi uống bia à!
Thiết Hoa nói ngay: Ơ hay! Em nói lạ đời? Nhẽ nào anh sủa, chó ngồi uống bia?

Trộn thịt

Sau mấy phen mở quán,Lãnh Diện đổi sang chuyên bán thịt thỏ. Một hôm, Chopmat ghé ăn, vốn là người sành ăn, chopmat lôi LanhDien vào chất vấn:
- Có thật là thịt thỏ không đây? Sao tôi ăn thấy dai nhách vậy?
Lanhdien thú thực:
- Dạo này thịt thỏ khan hiếm quá đi mà khách lại thích, thành thử chúng tôi có trộn thêm thịt trâu vào.
- Trộn theo tỷ lệ nào?
.........- Dạ thưa mỗi thứ một nửa ông ạ!
- Nghĩa là nửa ký thịt thỏ trộn với nửa ký thịt trâu hả?
- Dạ không. Chúng tôi trộn nửa con thỏ với nửa con trâu ạ!

Mã cụ các đồng chí

Giáo sư Đê Tiện Hội- Lục Tuyệt Ngọc Long chuẩn bị thuyết trình nhưng hội trường ồn quá.
Ông không chịu được bèn nói:

– Mả cha các đồng chí...
...
Hội trường bắt đầu im ắng một chút nhưng vẫn khá ồn.

Ông nói tiếp:

– Mả ông các đồng chí...

Hội trường im ắng dần. Còn một số người vẫn tiếp tục nói như không nghe thấy gì.

Vị giáo sưu lại tiếp:

– Mả cụ các đồng chí...

Cuối cùng thì toàn bộ hội trường im phăng phắc. Thấy vậy ông mới đủng đỉnh nói:

– ... đều bị bọn giặc giày xéo trong chiến tranh... Hôm nay chúng ta trao đổi về tội ác của bọn giặc trong chiến tranh đối với nhân dân ta.

Khóc trong tân hôn

Để mừng lễ cưới vàng,LụcTuyệt quyết định làm lại chuyến du lịch cách đây 50 năm. Hai ông bà quay trở lại thành phố Nha Trang, đến đúng khách sạn và căn phòng năm xưa đó.

Khi trở về, người bạn thân LanhDien hỏi:

- Thế nào, ông bạn già? Tốt đẹp chứ?

- Hoàn toàn sao chép đúng nguyên mẫu chuyến du lịch ngày cưới. Trừ có một chi tiết: lần này chính là tôi chạy vào phòng tắm và ngồi khóc..

Em tên là nhõng nhẽo

Cô giáo Thiendi mới nhận dạy một lớp muốn làm quen với học sinh. Sau phần tự giới thiệu, cô hỏi tên từng học sinh. Đến một học sinh, nó nhất định ko chịu nói tên:
- Tên em là gì?
- Tên em xấu lắm!
- Có gì mà ngại em cứ nói đi
- Ko tên em xấu lắm...
- Ko sao đâu mà, đằng nào cô chả biết em cứ nói đi.
- Tên em xấu thật mà. Tên e...m là hành động cô hay làm trên Thi Ẩm á.
- À cô biết rồi.... Em tên là Nhõng Nhẽo chứ gì!
- Không, em tên là Chopmat

Đậu phộng đường

Thiethoa từ Bắc vào Nam đi lạc .
Thế nhưng vì tiếng Bắc và tiếng Nam có nhiều từ .
hơi khác biệt..
Để chắc ăn
Anh ghé hỏi 1 bác đang uống gụ bên đường

may mắn thay người thiethoa định hỏi là cái lão vừa cuồng lại vừa ngạo mới chít toi chứ ..

-Thưa bác cho hỏi : lạc miền Nam gọi là gì ạ??

-Đậu phọng chứ cái giề..

-cảm ơn bác nhiều..

..


..

Thiethoa lon ton lại đồn công an

-thưa chú công an tôi bị ...đậu phộng đường ạ...

Đồ to và dài

Lại nói Ngạo Thế chuyển về công tác ở Vũng Tàu, một hôm, anh mon men vào eo biển vắng, chợt Ngạo ta trút bỏ toàn bộ quần áo đang mặc trên người lên ụ cát cao, đoạn phóng mình xuống biển.

Vài phút sau, từ mặt nước ngoi lên bongnho mặc bộ bikini 2 mảnh màu đỏ. Bongnho tiến về phía ụ cát và ngồi lên quần áo của Ngạo, mắt dõi theo người Ngao đang mải mê đùa với sóng.

Tắm xong, Ngaothe bơi vào bờ. Vừa ngoi lên khỏi mặt nước, thấy có người, Ngạo vội lấy 2 bàn tay xếp chéo và chặn trước “của quý”, đồng thời nhảy lại xuống nước và chụp được cái lon.

Ngạo ụp chiếc lon vào “của quý”, giữ chặt lon rồi bước lên bờ, tiến về phía bongnho, lớn tiếng:
- Này cô, sao lại ngồi lên quần áo của tôi thế hả? Đồ vô duyên…

Bongnho trợn tròn mắt nhìn người Ngạo từ đầu tới chân, quát lại:
- Ô hay… ông vô duyên thì có… dưới biển thiếu gì lon mà không nhặt, ông cố tình nhặt cái lon không đáy để khiêu khích tôi đó hả. Đồ… đồ… to và dài.

Thang máy đang đến

Lãnh Diện cùng Phụng Hoàng Off Thi Ẩm về, tới Kha Vạn Cân xỉn quá, bỏ xe bò về trên đường ray......
Lãnh: Ê sao cái cầu thang hôm nay dài thế mày ? tao leo hoài mà ko hết
Phụng: mày đừng có cằn nhằn nữa,Ráng chịu khó đi, thang máy đang đến kìa !@!#$@#$%$%#^#$^&

Để tôi xem lại

Lãnh Diện được 1 con cóc bị kẹt dưới bánh xe. Con cóc bỗng nói:
_Cám ơn ông. Tôi sẽ cho ông 1 điều ước.
Lãnh Diện nói:
_Vậy hãy làm cho con chó của tôi thắng cuộc đua hôm nay.
Lãnh diện gọi con chó ra và khi thấy nó chỉ có 3 chân, con cóc nói:
..._Khó lắm, ông xin điều khác đi.
Lãnh Diện trả lời:
_Vậy hãy làm cho vợ tôi thắng cuộc thi hoa hậu năm nay. Khi bà vợ bước ra khỏi xe, con cóc nói:
_Ông cho tôi xem lại con chó thế nào.

Ăn phở phải mặc áo mưa

ngọc hà gọi kiếm phong:
-nhanh con,đi ăn phở rồi còn đi học
-mẹ đợi con lấy cái áo mưa đã
-trời nắng chang chang thế này con lấy áo mưa làm gì
kiếm phong:
-hôm qua trời cũng nắng to,mẹ đi chợ,bác lãnh sang rủ ba đi ăn phở,rồi ba bảo:
" đi ăn phở là cứ phải mang cái áo mưa đi cho nó chắc,ông ạ"
ngọc hà:...!!!

Bị bênh gì

thiethoa và thiendi, bạn thân lớp mẫu giáo của mình, ở nhà xem phim với ông nội. Đến đoạn xxx, ông nội bắt hai đứa quay đi. thiethoa còn hỏi vọng lại:
- Họ đang làm gì đấy hả ông?
- À, người ta đang chữa một căn bệnh nào đó.
thiethoa quay sang thì thầm với thiendi:
- Tội nghiệp, ông già rồi mà còn ngây thơ quá. Hay chúng mình nói cho ông biết là bệnh gì đi?

ĐẮC ĐẠO

Tại một ngôi chùa cổ dễ có đến vài thế kỷ, các sư tổ tu hành đắc đạo thường có tuổi thọ cao. Trước lúc về cõi niết bàn với Phật tổ, vào phút lâm chung các sư đệ đều chiều theo ý người sắp qua đời. Lần này là một đại sư tổ Điennhat sắp sửa lìa cõi trần tục. Theo tục lệ, các sư đệ hỏi ước vọng cuối cùng của bậc tiền bối là gì thì lão Điên thều thào bảo:
- Cả đời ta tu hành chính trực chỉ tiếc rằng trước khi về cõi niết bàn , ta chưa một lần được nhìn thấy hình dáng của kẻ trần tục.
Hiểu ý các sư đi tìm và mang về một cô cây-vờ đồng ý thoát y cho sư tổ ngắm nhìn ...kẻ trần tục. Sư tổ vẫy tay tỏ vẻ thất vọng :
- Tư.ởn..g ...gì...! Ch..ẳng ..k.há..c ..mấy ..........so với ...các..... ni cô..... tr..on.g chùa.. ta cả !........................

THIÊN DI ĐÁNH CÁ

Lấy nhau được ít lâu, Thiêndi mới biết thực ra chồng mình chẳng có tài cán gì. Mọi việc trong nhà, nàng đều một thân gánh vác. Đánh vật với cuộc sống ở thị thành không xong, hai vợ chồng dọn về một làng chài ven biển tìm kế sinh nhai.
Chắc vì thiếu kinh nghiệm nên Thiêndi không đánh cá được nhiều như người ta. Cực chẳng đã, nàng khóc lóc với NgọcHà- hàng xóm:
- Chị ơi, có bí quyết gì không chỉ cho em với, nhà em chỉ ăn hại thôi, mình em mưa nắng kiếm ăn mà không đủ. Sức vóc em không thiếu nhưng mỗi tội không biết đánh cá chỗ nào cho được nhiều cả.
NgọcHà hàng xóm chép miệng:
- Có gì đâu, cứ mỗi sáng dậy, tôi nhìn cái của nợ của lão Ngạo, nó ngoẹo sang hướng nào thì đi đánh cá hướng ấy.
Thiêndi về nhà làm theo, quả nhiên đánh được nhiều cá, đời sống khấm khá dần lên.
Được ít hôm, nàng lại chạy sang than thở:
- Chị ơi, nhưng có hôm cái của nợ ấy nó chỉ thẳng lên giời, em chẳng biết là nên đi theo hướng nào cả, hu hu, sao em khổ thế...
NgọcHà cười khẩy:
- Phải gió nhà chị, hôm nào nó dựng đứng lên thế thì ở nhà chứ đi đánh cá làm gì nữa! Rõ là phước nhà chị mà không biết hưởng!

KHẮC TÊN

Chỉ huy Lục tuyệt gọi một anh lính longhoaho lên để khiển trách:
- Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi “người địa phương” ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển… Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ… Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa.Nhưng đến lúc anh “dân địa phương” dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị “dân địa phương” vào… mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa…

Nhầm máy

NHẦM MÁY

}{ồ điệp khách ngồi điện thoại về nhà. Nghe đầu dây bên kia 1 giọng phụ nữ lạ:
-Alô, ai đấy ??????
-A lô, đây là nhà tôi mà, ai đang cầm máy đó?
-Dạ, tôi là giúp việc.
-Ủa, nhà tôi có giúp việc đâu?
-Dạ, bà chủ vừa thuê tôi sáng nay.
-Thế bà chủ đâu?
-Dạ, bà chủ ngủ với ông chủ trên gác.
-Láo, tao là ông chủ.
-Dạ, thế bà chủ ngủ bà bảo kia là ông chủ ạ.
-Này, muốn có tiền không?
-Dạ…
-Lấy khẩu súng trong ngăn kéo, bắn bỏ hai đứa đó đi.
...Pằng !!!!!!!!!!!!!
-A lô, xong chưa?
-Dạ, xong rồi ạ.
-Bây giờ, gói xác, ném xuống hồ nước cạnh nhà.
-Dạ, cạnh nhà??? Làm gì có hồ nước nào???
-Nhìn kỹ lại xem nào!
-Dạ, không có hồ nào ạ.
-Ở góc cửa sổ bếp, chỗ treo 2 cái lồng chim í!
-Dạ, làm gì có chim???
-Thôi chết, nhầm máy, xin lỗi nhé!